Kết quả tìm kiếm cho "“Thức dậy miệng mỉm cười”"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 24
Năm 19… bệnh tả khởi phát rồi bùng nổ thành đại dịch quét qua làng Bồng Hải, vô cùng đau thương tang tóc.
Mỗi ngày, chúng ta phải đối diện với nhiều nỗi lo toan nên thường quên mất một phép nhiệm màu: mỉm cười. Nụ cười giúp ta có thêm sức mạnh để thư thái bắt đầu một ngày mới, chấp nhận những điều bất như ý có thể xảy ra bằng sự trân trọng, yêu thương tất cả những gì mình đang có.
Len ôm con gà vào bụng, bước thấp cao trên con đường đầy đá sỏi. Mẹ quang gánh đi phía sau. Sương sớm đùn lên hai bên con dốc, những ẩm ướt và thoáng lạnh sớm mai phủ buông trên bóng hai người lầm lũi đi về phía chợ...
Quyên nằm nghe những âm thanh lọt qua khe cửa sổ, vài tiếng còi xe kêu chói gắt trong đêm. Đường vắng, những lối đi thừa thãi, tiếng còi xe giận ai mà phải réo rắt inh ỏi?
Mùa xuân gần 70 năm trước, bà nội được bà cố sinh ra trên đường vào Nam.
1. 'Ba tin mẹ sẽ làm tốt!' – Vũ, chồng My hay dùng câu nói ấy để khích lệ tinh thần My mỗi khi đứng trước quyết định lớn. Lần đó, My gần như đặt cược cả công ty cho một hợp đồng có tính mạo hiểm. Nghĩa là nếu thắng, công ty My sẽ bước thêm một bậc thang mới, mở ra rất nhiều cơ hội cho những dự án kế tiếp. Ngược lại, nếu thua, khả năng xấu nhất là công ty My phá sản.
Ngồi cùng nhau trên ghế đá Trường Sĩ quan Thông Tin, học viên Nguyễn Trường Sơn nắm tay bạn gái Nguyễn Thị Hồng Đơn (Trường Đại học Nguyễn Tất Thành), cùng nghe lại bài hát và nhớ về kỷ niệm năm nào.
Tin Bin đi bộ đội đến vào khoảng cuối tháng mười một. Bữa đó, ông tổ trưởng dân phố tới nhà đưa cái giấy gọi đi khám nghĩa vụ quân sự, mẹ Bin hờ hững: Ờ, đi khám đi, rồi đi đâu thì đi. Mi ở nhà báo đời, tao mệt quá rồi. Ba Bin điềm tĩnh: Không chi ghê gớm đâu con. Hồi xưa, ba cũng đi bộ đội mấy năm, ngon lành.
Khi mấy người hàng xóm cùng thấy cây mận nhà Cò Bất chết héo, thấy đất quanh gốc cây có dấu vết đào lên lấp xuống, trong bụng nghi nghi nhưng cũng chẳng đoán ra manh mối gì.
Lễ thành hôn của Thượng úy Bùi Xuân Hải, Trợ lý kỹ thuật, Trung đoàn 274, Sư đoàn 377 (Quân chủng Phòng Không-Không quân) và cô dâu Trần Minh Ngọc ngập tràn hoa thắm và những lời chúc phúc của bạn bè, đồng nghiệp. Để có được trái ngọt hôm nay, họ đã vượt qua hành trình yêu xa với biết bao nhớ nhung, chờ đợi.
Nhiều ngày nay, những chiếc áo xanh tình nguyện trở thành cơn gió mát lành, đẩy lùi phần nào nóng bức mùa hè. Các bạn còn rất trẻ - chỉ đôi mươi - sẵn sàng tạm xa gia đình để đi muôn phương cống hiến cho xã hội. Bao nhiêu chan chứa cho đi, các bạn nhận về bấy nhiêu ấm áp.
Trước giao thừa chừng 10 phút bao giờ bố mẹ tôi cũng đánh thức cả lũ dậy. Mặc dù đang ngủ dở bị đánh thức nhưng chẳng đứa nào ỉ ôi.